Vậy là bố đã định ngày chuyển nhà về Hà Lũng. Bố bảo về đó thoáng mát và rộng rãi hơn. Bố hỏi mình có thích về đó ở không, bố hỏi rất nhiều lần và lần nào mình cũng trả lời bố là con không thích về Hà Lũng, và cho đến khi mình bảo bố rằng về Hà Lũng ở cũng được bố mới thôi hỏi và mình cũng không thể đổi ý được nữa.
Thời gian gần đây bố rất hay đưa mình về Hà Lũng vào những ngày Chủ Nhật, hoặc vào những buổi tối. Căn nhà ở đó rất đẹp và rộng rãi hơn rất nhiều căn nhà mình đang ở đây. Có cả một vườn cây trồng rất nhiều các loại hoa. Phòng riêng của mình có khung cửa sổ hình chữ nhật nhìn xuống khu vườn rất sinh động. Thật ra thì từ lúc làm xong nhà, bố đưa mình đến xem, mình đã thích căn nhà đó rồi, nhưng về đấy ở hẳn thì rất buồn vì mình thiếu bạn. Ngoài những người họ hàng ra, ở Hà Lũng mình chẳng có ai là bạn cả. Bố bảo cứ đến ở rồi sẽ có rất nhiều bạn. Trường mới, lớp mới, thầy cô mới và cả hàng xóm cũng mới... tất cả đều mới một cách ngại ngùng. Thôi được mình sẽ nghe lời bố.
Ngày mồng 9 tháng 3 này bố sẽ dọn nhà về Hà Lũng. Hôm đó là Ngày Chủ Nhật, bố bảo chuyển nhà vào ngày Chủ Nhật thì tiện hơn những ngày khác, và không ảnh hưởng đến việc học tập của mình. Bố đã xin chuyển trường cho mình rồi, từ thứ hai tuần tới mình sẽ phải làm quen với trường lạ, lớp lạ, bạn bè lạ, thầy cô lạ, và khi đi học về mình phải làm quen với những người hàng xóm lạ v. v...
Thứ bẩy này bố đồng ý cho mình liên hoan chia tay với bạn bè ở ngôi nhà đang ở này. Mình mong thỉnh thoảng vào ngày nghỉ bố lại cho mình về đây chơi. Chỉ sợ bố luôn bận. Hà Lũng cách đây 10km, mình không tự đi về một mình được. Các bạn muốn đến nhà mới chơi với mình cũng phải có người lớn đưa đi mới đi được, nhưng bố mẹ các bạn chẳng ai có thời gian.
Chiêù nay mình được nghỉ học, bố đưa mình về ngôi nhà mới một lát và hỏi mình muốn có những đồ đạc gì để ở phòng riêng của mình. Mình chỉ xin bố một thứ duy nhất là một máy tính nối mạng, nhưng bố lại không đồng ý. Bây giờ thì mình biết rằng bố rất yêu quý mình nhưng mọi thứ bố đều làm theo ý của bố chứ không phải ý của mình.
Ngôi nhà mới xinh đẹp ở Hà Lũng, bố hỏi mình có muốn về đấy ở không. Khi mình nói không thì bố chờ đợi và rồi lại tiếp tục câu hỏi đó, cho đến khi mình thuận theo ý bố thì bố mới thôi hỏi ý kiến của mình.
Mấy ngày qua bố về nhà rất muộn rồi sáng ra lại đi thật sớm. Có lẽ do làm việc quá sức nên bố đã bị ốm. Rất may là bố lại mau khỏi và đã đi làm bình thường. Mình biết bố vất vả vì phải lo lắng đủ thứ. Chỉ còn hết tuần này là mình phải chia tay với những bạn bè thân yêu, lớp học thân yêu, thầy cô thân yêu... để đến một nơi hoàn toàn xa lạ. Mình thấy thật buồn. Nhưng cái mà mình nghĩ đến nhiều nhất lúc này, đó là mình thấy rất thương bố vì bố luôn vất vả vì mình.